ĐÀO PHƯƠNG (*)
Ghi trên núi Quyết
Ở nơi này thực cũng là mơ Ta sững lại giữa núi ngàn thành phố.
Thông vẫn reo như từ vạn cổ Thì thầm chuyện hưng vong Thế núi, dáng Rồng Kỳ Lân nhắc đàn voi ra trận Sông Lam chảy vô hồi, vô hạn Nhấp nhô thuyền chiến, cờ đào...
Lối đi bước thấp bước cao Hình dung về Trung Đô huyền thoại Vết lở lói lờ mờ niên đại Cây đã xanh từ những chiến hào.
Núi Quyết gập ghềnh đá dựng, dốc cao Đâu lối Vua gặp Phượng Hoàng về ngự Em cùng tôi bất ngờ cơn gió Tựa vào nhau, ngỡ đâu đó Phượng về. ------------------------------------ (*) Tác giả đã mất
__________________________
TRẦN THU HÀ
Về lại Thành Vinh
Về lại Thành Vinh Nơi ta cuốn mình mang mang dâng hương Nơi ta hao gầy bón chăm từng chồi non phát lộc Thành Vinh ơi Vết cứa khắc sâu.
Ngàn dấu chân ngủ vùi trên cỏ biếc Như nhụ gai chỉa vào nỗi đau người dân mất nước Nhớ tiếng trống năm Ba mươi sục sôi những búa liềm Thành Vinh như bức tường thương tích Sông Lam vỡ vụn giấc đang trôi.
Thành phố tôi yêu Vạn dấu chân qua cơn giông màu đỏ Tìm hạt về ươm giống vườn thiêng Thành Vinh Tự lúc nào tôi nghe hồn thiêng gọi tên đất nước Ơi những bàn chân nuôi màu của đất Dịu dàng như những hạt mưa rơi nhẹ về phía mặt trời!
__________________________
NGUYỄN VĂN HÙNG
Phố mới đêm đầu
Phố mới đêm đầu không ngủ được Cầu thang thức Với bước chân người Tôi khẽ khàng câu hát của đời tôi Câu hát đêm nào ngoài trận địa Ba tôi miết từng ô cửa gương Dẫu vết ố chẳng còn Và mẹ Mẹ lại ru em bằng điệu dân ca Con cứ ngỡ dân ca của bà Chỉ hát nơi bờ tre mái rạ Nơi cái nghèo dột ướt cuộc đời ta Mẹ ru em bằng điệu dân ca Mẹ đem cánh cò lam lũ xưa lên tầng năm cò đậu Con của mẹ lớn rồi chưa thể hiểu Phố mới đêm đầu, mẹ đã thức bao đêm...
Anh thầm gọi tên em Đêm xây dựng biết tìm chẳng được Nên giàn giáo nào cũng nhớ Những tên phố chưa có phố Ai sau tôi sẽ sống trọn đêm đầu Những tên phố chưa có phố Nhìn tôi!
Nòng súng thức với phố bao đêm rồi Mà đêm nay, đêm đầu – tôi gọi. Vinh, phố Quang Trung, 1977 - 2013
__________________________
NGUYỄN TRƯỜNG THỌ
Xích lô một thuở
Có hàng là nối vòng quay, Hẻm kia lắt léo, ngõ này so le.
Vành mũ lá buộc càng xe, Mồ hôi đọng hạt se se chân mày.
Lốp căng, chân mải miết cày, Áo cơm con học mỗi ngày gắng lên.
Xích lô ơi, chiếc giường êm, Bàng trưa góp ngọn gió mềm ngả lưng.
__________________________
CHỬ VĂN LONG
Có em để nhớ về Vinh
Có em để nhớ về Vinh Nhớ cầu Bến Thủy nơi mình lại qua Sông Lam thành nỗi thiết tha Mỗi khi trông ngóng đường xa chưa về...
Vinh giờ đã hóa thành quê Những đêm Hà Nội nằm nghe còi tàu Lòng theo bánh sắt ruổi mau Về phương em những thương nhau, thương hoài. |