"...Người Nghệ đã gần là dễ mến. Kết bạn muôn nơi, thân thiết tự hào. Trong gian khó, bền gan khí phách. Trong nhọc nhằn cay đắng vẫn vươn lên..."
Ta lớn lên nơi khúc ruột miền Trung
Thân thể ta được chưng cất từ hương biển, gió Lào
Sự cứng cỏi của ta có mưa giông, nắng lửa
Người Nghệ ta trưởng thành trong gian lao
Những cô gái da nâu, mắt dâng màu hi vọng
Những chàng trai giọng ồm, hồn nghệ sĩ yêu đời
Đi muôn phương, tìm kiếm những chân trời
Vị mặn quê hương theo từng con đường ta rong ruổi
Dẫu người Nghệ già hay người Nghệ trẻ
Tha hương nghe tiếng dễ chân tình
Sống gần nhau không thể làm thinh
Không giúp nhau tự thấy lòng hổ thẹn
Người Nghệ đã gần là dễ mến
Kết bạn muôn nơi, thân thiết tự hào
Trong gian khó, bền gan khí phách
Trong nhọc nhằn cay đắng vẫn vươn lên
Biết trưởng thành từ quê nghèo không dễ
Làm ăn xa thường chắt bóp kiệm cần
Nhưng rộng lòng tiếp đãi người thân
Sống tử tế ân cần cùng bè bạn
Em –những cô gái xinh người xứ Nghệ
Anh – những chàng trai đất Nghệ tuổi xuân thì
Vì chữ “mưu sinh” ta phải ra đi
Mà lòng trăn trở hướng về đất Mẹ
Dẫu xa quê lâu vẫn không quên gốc rễ
Nét Nghệ yêu thương tha thiết giữ gìn
Khó khăn chẳng trách phận mình
Vượt lên thử thách, định hình tương lai