Lật đật chi rứa mi mồ
Lâu lâu mới gặp thì vô đây ngồi
Bạn bè chung lớp một thời
Mà dừ đứa một phương trời mần ăn.
Cấy hồi đá bóng dới trăng
Lập "Hội chua ngọt" mấy thằng bạn thân
Bàn học kẻ chỉ, chia phần
Ném bàng bể ngói mấy lần thầy kêu.
Đứa ni lấy thước chọc trêu
Đứa tê rảy mực áo "thêu" đủ màu
Rơm tươi mội đứa một vàu
Ném chắc cho chán, khi đau lại khùng.
Trời mưa đến lớp đi cùng
Tấm ni lông rách, che chung mấy thằng
Đường quê đất đỏ, đất vàng
Dép đi hần vảy lè loang chấm bùn.
Ra về mấy đứa biết khun
Dép treo chạc chuối, xăn quần tận mông
Về nhà chổ ướt chổ không
Sớm mai mặc lại, đội giông đến trường.
Đi học bụng đói mệ thương
Hiềm cấy hết ló trong rương, đợi mùa
Khoai sống cạp vỏ ăn bừa
Rứa mà học đến trật trưa mới về.
Có thầy giả bộ say mê
Vắng thầy xé vở ô ly đánh cờ
Túi mô mất điện bất ngờ
Con nít quanh xóm hò ơ, reo mừng.
Cả bầy lại kéo ra đường
Đốt lửa, đuổi chắc, lệnh bàng chia phe
Có điện cụng nỏ chịu về
Người nậy cầm chủi, cầm que "đi lùa".
Năm lần, bảy lượt nỏ chừa
Sớm mai đi học vẫn chưa thuộc bài
Thầy gọi đứng cả hàng dài
Mới đọc đến Họ, mà tai nóng bừng.
Đến ngày đi họp phụ huynh
Bẻ roi, nằm sấp, cổi quần đợi cha
Lưng lằn, mồm khóc, tay thoa
Mệ xin tha hộ, chiều tà lại quên.
Học về ngồi sạp một bên
Đòng đòng rọng ló tút lên ăn liền
Đuổi dọa, nhắc nhở thường xuyên
Lên loa thông báo triền miên cũng nhàm.
Lên cấp đạp xe cà tàn
Mùa gắt rơm rạ khắp làng rụ phơi
Chưn ngắn đạp nỏ đến nơi
Đi ngang mấy đứa níu rồi nhét rơm.
Ngồi khở cụng quá dở cơm
Tay luyn, tay mợ, nhầy trơn bôi quần
Bộ đồ giặt, mặc cả tuần
Đến tết mới được một lần đi may.
Sách vở để lại chuyền tay
Rách bìa, từ tận mọi ngay vẫn dùng
Lọ mực mấy đứa bơm chung
Hạ Long be nhựa theo cùng tuổi thơ...
Đến rồi cấy tuổi mộng mơ
Đứa một cuốn sổ chép thơ học trò
Chuyền tay mậu giấy hẹn hò
Đạp xe xuống biển Cựa Lò thủng xăm.
Thỉnh thoảng mấy đứa vè thăm
Cấy áo ký chự cuối năm vận còn
Đứa nhanh cụng mấy mặt con
Đứa chậm dừ vẫn đưng còn độc thân.
Thôi thôi xuống rửa tay chưn
Con ga mệ lọc cụng gưn chín rồi
Rau muống tau xào một nồi
Ruốc với cà pháo ăn rồi hàn huyên.
Về quê đạm bạc, bình yên
Chè xanh, kẹo lạc tự nhiên bạn à!
Mong răng đến tận khi tra
Thỉnh thoảng bây lại đến choa nhởi hề
Đi mô cuộc sống bộn bề
Bạn bè một thủa nhớ về...ngày xưa.